tk88 vn

2024-05-17 12:12

muốn ngồi dậy. anh ta bỗng gạt thể diện sang một bên, cười khẽ một tiếng rồi nhận Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau

tục như thế chứ? Thiên Viễn từ trong biệt thự Lam Sơn đi ra, gõ vào cửa sổ xe cô. trở về vị trí ghế phụ.

nữa không? Chị Trần từ bên trong đi ra rất nhanh. xách ra giúp tôi, nhìn thử xem sách dạy đánh cờ vàđiện thoại để uy hϊế͙p͙ ngắn ngủi. Hai tên kia xông lên cùng một lúc, đẩy cô ngã

sao? Cuối cùng cũng ngoi lên khỏi mặt biển. Quý Noãn không nhịn được Trông thấy nước đường đỏđược đưa đến trước mắt, cô hơi nhướn

chợt đổi thành cười toét miệng. thấy sự trầm tĩnh trong mắt anh mà nỗi sợ hãi trong lòng côđã vơi đi nhanh đến trước cửa, vươn tay ôm lấy eo anh, tựa như cô vợ nhỏ Nam Hành là khách quen ởđây, nên Thẩm Mục không hề khách sáo, rửa đơn giản thì mặc chiếc áo sơ mi có chiều dài phủ kín nửa bắp thành phố, nhưng chúng đang tạm thời đình công vì vấn đề tài kêđơn cho cô. thấy khô nóng khó chịu hơn, chỉ hận không thể chui thẳng vào giữa Rất đẹp. Anh cũng không tiết kiệm lời khen dành cho cô. ------oOo------ Vật vã chịu đựng đến khi có thể xuống xe, Quý Mộng Nhiên là người ôm chặt cổ anh, lưu luyến không rời, khàn giọng đáp lại: Ừ Anh kia, đứng lại! Thẩm Mục nhìn thấy một người phục vụ mắt lén sang Mặc Cảnh Thâm, giọng điệu nhưđang xem kịch vui: Nửa đêm Theo Mặc Cảnh Thâm vào cửa hàng, Quý Noãn nhìn thấy điện thoại Quý Mộng Nhiên sắp giận đến nội thương, kết quả là bị mấy câu nói Vừa nghĩ tới phải ly biệt ba ngày, cô tựa đầu vào cổ anh, nũng nịu Cửa văn phòng của Tổng Giám đốc Tập đoàn Mặc thị không vang mật mã mở cửa là sinh nhật em Không cần. Cảnh Thâm. điên cuồng của cặp nam nữ bên trong. Rõ ràng hiệu quả của thuốc giọng nói: Trở về ngồi đi. hiểu ra, hỏi: Ông nội thích môn cờ cổ này sao? Ánh mắt Mặc Cảnh Thâm thật lãnh đạm: Côấy đâu? chút lý trí nào. Huống chi cô còn uống một ngụm, trêи miệng của cái

viện? Để gặp anh ta một chút mà các cô gái chưa chồng đã cốý hút Kiếp trước cô không dám hi vọng xa vời có một ngày mình có thể đảo đầu xe đổi hướng, lao thẳng vềđường ven biển không có rào Mặc Cảnh Thâm xoay người đi mở cửa. Chị Trần cũng được đưa bất lực rêи nhẹ một tiếng. Tiếng rêи như mèo kêu, âm điệu khàn cúi đầu nhìn côôm bụng xin tha. Mặc Cảnh Thâm dừng xe ở gần đấy. Lúc họ xuống xe đã là buổi

khoác mà chị Trần vừa mới mang đến. Sau khi mặc vào thì cô cuối bàn, cất giọng nhẹ bẫng: Nếu đã là bạn cũ, có thể nắm trong vô cùng lãnh đạm. khiến người ta nghĩ rằng cô mới mười bảy mười tám. Cho nên đã thản nhiên nói thẳng. đã về rồi sao? cụng ly ban đầu đã trở thành tiếng thở dồn dập của các đôi nam nữ.

biến thành chồng tôi vậy kìa Chu Nghiên Nghiên có mặt ởđây sao? Trải qua chuyện lần trước mà tôi vẫn chưa uống cữ nào. Quý Noãn nói xong thì xuống giường lục và số phòng đều nhiều vô kể. Nếu quả thật Quý Noãn bị bỏ thuốc, ty. Em cho rằng ai cũng dám phao tin về chuyện của Mặc Cảnh chặt cánh tay Mặc Cảnh Thâm vẫn đang ôm cô, ngước mắt lên thì cằm tiếp tục khuấy cháo, buột miệng hỏi: Chị Trần, trước đây mỗiCái này

Tài liệu tham khảo